NỘI DUNG BÀI VIẾT

    Ánh trăng trong thần thoại và văn hóa Nhật Bản

    Ánh trăng trong thần thoại và văn hóa Nhật Bản

    Vào đêm trăng sáng rằm tháng 8, trẻ em Việt Nam thường được nghe những tích truyện về chú Cuội, chị Hằng ở cung trăng. Vậy ở Nhật Bản thì sao? Cùng Kilala đi tìm “ánh trăng” trong thần thoại và văn hóa ở xứ sở Phù Tang nhé! 

    Tsukuyomi: Vị thần mặt trăng cô độc

    Trong quyển thư tịch cổ nhất Nhật Bản Kojiki (Cổ Sự Ký), thần mặt trăng Tsukuyomi là một trong “tam quý tử” (三貴子 - Mihashira no Uzu no Miko) - 3 người con cao quý của thần tạo hóa Izanagi no Mikoto. Tương truyền, khi thần nam Izanagi trở về từ Yomi - thế giới của người chết, ông đã thực hiện nghi lễ thanh tẩy trong dòng nước. Thần mặt trăng Tsukuyomi được sinh ra khi thần Izanagi rửa mắt phải, còn nữ thần mặt trời Amaterasu sinh ra từ mắt trái. 

    tam-quý-tử
    Ba vị thần cao quý được sinh ra từ thân thể của thần tạo hóa Izanagi no Mikoto, từ trái qua phải gồm thần mặt trời Amaterasu, thần mặt trăng Tsukuyomi và thần bão tố Susanoo. Ảnh: tdd-sanei.com

    Sau đó, cả hai cùng chung sống ở cõi trời Takama-ga-hara (高天原) nên khi ấy mặt trời và mặt trăng đều ngự trị trên bầu trời. Tuy nhiên, một ngày nọ, khi thần Tsukuyomi đến tham dự yến tiệc của nữ thần lương thực Ukemochi, ông đã nổi giận khi thấy thần Ukemochi tạo ra thức ăn bằng cách phun ra từ miệng. Sau đó, ông đã vung kiếm giết chết nữ thần. Khi biết chuyện, Amaterasu nổi giận và thề sẽ không bao giờ nhìn mặt Tsukuyomi nữa. Từ đó, mặt trời và mặt trăng không còn ở chung một bầu trời, hình thành nên ban ngày và ban đêm. 

    tsukuyomi
    Ảnh minh họa thần mặt trăng Tsukuyomi của họa sĩ Daisuke Mochida.

    Thần mặt trăng Tsukuyomi còn được xem là vị thần nông nghiệp, đồng thời cai quản “tám trăm ngọn thủy triều của đại dương”. Điều này được cho là bắt nguồn từ hiện tượng thủy triều dâng lên và hạ xuống theo chu kỳ của mặt trăng. 

    Công chúa Kaguya: Người thiếu nữ từ cung trăng

    Với những ai là fan hâm mộ của Studio Ghibli, chắc hẳn không còn xa lạ với câu chuyện về nàng công chúa Kaguya qua bộ phim The Tale of Princess Kaguya của cố đạo diễn Isao Takahata. Bộ phim dựa trên một câu chuyện cổ tích của Nhật Bản mang tên Taketori Monogatari (Chuyện về ông lão đốn tre).

    kaguya-hime-anime
    Nàng công chúa Kaguya-hime trong bộ phim cùng tên của Studio Ghibli. Ảnh: Hollywood Reporter

    Truyện kể rằng, một lão tiều phu tìm thấy cây tre phát sáng trong khu rừng nọ, bên trong là một bé gái tí hon. Ông lão đem cô bé về nuôi dưỡng và đặt tên là Kaguya-hime (Công chúa Kaguya). Kể từ đó mỗi lần đốn tre, ông đều tìm thấy vàng, nhờ đó mà giàu lên nhanh chóng. Về phần Kaguya-hime, càng lớn nàng càng xinh đẹp, và kỳ lạ thay, nàng có một mái tóc có thể phát sáng khi ánh trăng chiếu vào. Khi trở thành thiếu nữ, Kaguya-hime được nhiều vương công, quý tộc, thậm chí cả Thiên hoàng tìm đến cầu hôn nhưng cô đều từ chối. 

    Taketori_Monogatari_2
    Tranh vẽ khung cảnh đoàn người từ thiên cung giáng trần và đón công chúa Kaguya trở về mặt trăng (1650). Ảnh: Wikipedia

    Sau này, Kaguya-hime kể cho cha mẹ nuôi rằng nàng đến từ cung trăng và phải sớm trở về nơi đó. Cuối cùng, vào một đêm nọ, một đoàn người nhà Trời giáng trần và đưa Kaguya-hime trở lại cung trăng, để lại những người thân của nàng dưới trần gian khóc thương thảm thiết. 

    Chú thỏ giã bánh giầy trên cung trăng

    Vào đêm Trung Thu, trẻ em Việt được người lớn kể cho nghe về cái bóng in hình Chú Cuội, chị Hằng hay thỏ ngọc đang quây quần trên cung trăng. Nhưng với trẻ em Nhật Bản, chiếc bóng trăng ấy là của một chú thỏ đang giã bánh giầy (mochi). 

    tsukiusagi 1
    Trong văn hóa Nhật Bản, bóng trăng được liên tưởng đến một chú thỏ đang giã bánh giầy. Ảnh: kyouzai-j.com.

    Một tích truyện Phật giáo kể rằng, thỏ, rái cá, chó rừng và khỉ gặp một ông lão ăn xin. Khỉ hái trái cây, rái cá đi bắt cá, chó rừng mang về một con thạch sùng, chỉ riêng thỏ là chẳng có gì. Cuối cùng, chú thỏ quyết định nhảy vào đống lửa để dâng thịt mình cho lão ăn xin. Ông lão cảm động trước lòng tốt của chú thỏ, hiện nguyên hình là thần Shakra - một trong những tiền kiếp của Đức Phật. Sau đó, ông đã đưa hình bóng của chú thỏ lên mặt trăng như món quà cho tấm lòng và sự dũng cảm của chú thỏ. 

    Ánh trăng trong văn học và thi ca Nhật Bản

    Trong văn học và thi ca Nhật Bản, mặt trăng tượng trưng cho cái đẹp mong manh và nỗi u hoài khắc khoải (Mono no Aware), như trong thơ Haiku của Matsuo Basho thường lấy trăng làm ẩn dụ cho cảm thức về sự phù du và vẻ đẹp thoáng qua. 

    Ngoài ra, còn có một giai thoại về ánh trăng nổi tiếng của đại văn hào Natsume Soseki vẫn còn lưu truyền đến ngày nay. Chuyện kể rằng khi nhà văn đang dạy trong một lớp tiếng Anh, một học trò đã dịch thẳng câu “I love you” sang tiếng Nhật thành “我、君を愛す” (Ware, kimi wo aisu - Tôi yêu em). Soseki cho rằng câu đó quá suồng sã so với văn hóa và nét tính cách của người Nhật. Thay vào đó, ông gợi ý một cách diễn đạt tinh tế hơn: Tsuki ga kirei desu ne (Trăng hôm nay đẹp nhỉ) như một lời tỏ tình đầy ý nhị khi một cặp đôi đang chìm đắm trong bầu không khí lãng mạn dưới ánh trăng huyền ảo. 

    Tsuki ga kirei desu ne

    Trong những đêm rằm tháng 8, mặt trăng lại rót xuống trần gian thứ ánh sáng rực rỡ nhưng cũng rất đỗi dịu dàng. Vào dịp này, người Nhật vừa ăn bánh dango, vừa dõi theo hình bóng chú thỏ đang giã gạo làm bánh mochi trên mặt trăng, hay kể cho trẻ con nghe những câu chuyện cổ tích về nàng công chúa trên cung trăng. Trăng càng tròn và sáng, hình bóng chú thỏ lại càng rõ ràng hơn, như điềm lành báo hiệu cho một cuộc sống sung túc và một vụ mùa bội thu. 

    kilala.vn

    Category

    Bình luận không được chứa các ký tự đặc biệt!

    Vui lòng chỉnh sửa lại bình luận của bạn!