Uriko: Những cô gái bán bia dạo trên sân bóng chày
Trên sân bóng chày Tokyo Dome, giữa lúc người hâm mộ đang hô vang, một “đội quân” những cô gái trong trang phục màu huỳnh quang vác trên lưng chiếc ba lô cồng kềnh có gắn súng phun đi lại trên khắp khán đài.
Họ là Uriko, những cô gái bán bia “độc nhất vô nhị”, nhận được sự yêu mến đặc biệt từ người hâm mộ môn thể thao nổi tiếng nhất xứ sở hoa anh đào. Phần lớn Uriko là những phụ nữ trẻ tuổi, thường mặc váy ngắn hoặc quần short.
Honoka Hagiwara, người đã cõng một thùng bia nặng tới 15kg trên lưng trong hơn ba giờ đồng hồ, cho biết cô bị thu hút bởi hình ảnh "quyến rũ" của công việc này. "Tôi mới làm việc này được hơn một năm và tôi đã quen với nó hơn", cô nàng 22 tuổi chia sẻ.
Hagikawa thừa nhận rằng ban đầu công việc khá nặng nhọc, nhưng giờ đây cô cảm thấy thích thú vì tính cạnh tranh cao, với hơn 100 người cạnh tranh trong mỗi trận đấu.
Tại Tokyo Dome, sân nhà của Yomiuri Giants - đội bóng chày nổi tiếng nhất Nhật Bản, những Ukiro bán được trung bình khoảng 20.000 ly bia trong một trận đấu ban đêm.
Các Uriko trên sân Tokyo Dome đều là phụ nữ, trong khi tại những sân vận động khác ở Nhật Bản, vẫn có một số nam giới làm công việc này. Tuy nhiên, trước đây thì ngược lại. Cho đến thập niên 80, hầu hết những người đi quanh các sân vận động bán bia dạo là đàn ông.
Tokyo Dome khẳng định công việc này vẫn dành cho bất kỳ ai. "Không có và sẽ không có bất kỳ điều gì cản trở việc tuyển dụng nam giới", một phát ngôn viên cho biết. Tuy nhiên, phụ nữ nộp đơn nhiều gấp 100 lần nam giới, vì vậy chẳng có Uriko đàn ông nào.
Mariko Matsumoto, một Uriko 25 tuổi cho biết, cô thích tương tác với người hâm mộ và đã xây dựng mối quan hệ với những người thường xuyên ủng hộ. Cô đối xử với khách hàng theo cách mà cô muốn những người bán hàng phục vụ mình trong một trận đấu.
"Tôi thích tự mình đi xem các trận đấu bóng chày và khi tôi thấy một người bán hàng mỉm cười, điều đó khiến tôi muốn mua đồ uống", Matsumoto nói.
Nhưng không phải tất cả các Uriko đều có cái nhìn tích cực như vậy về công việc. Một cựu Uriko đã mô tả công việc này là "đáng sợ, đáng sợ và đáng sợ", trên một trang blog của tờ Asahi Shimbun.
"Không mất nhiều thời gian để tôi nhận ra rằng mình không chỉ bán bia và đồ ăn nhẹ - tôi đang bán chính mình", cựu Uriko này bộc bạch. Cô gái cũng phàn nàn về việc khách hàng yêu cầu chụp ảnh cô và đưa cho cô danh thiếp có địa chỉ liên hệ của họ.
Để đạt doanh số cao và nhận được tiền hoa hồng hậu hĩnh, những cô gái Uriko phải “chạy đua” từ khách hàng này sang khách hàng khác.
Rất dễ nhận ra Uriko trong bộ đồng phục sặc sỡ và cài hoa giả trên tóc, bên dưới những chiếc mũ rộng vành. Một số trang bị thêm miếng đệm đầu gối vì thường phải cúi thấp để tránh cản trở tầm nhìn. Họ thay thùng khoảng 10 hoặc 12 lần một đêm với tốc độ đáng kinh ngạc.
Khi nhân viên hỗ trợ nhấc chiếc thùng rỗng ra để thay thế nó bằng một chiếc thùng mới, những Uriko gần như không có thời gian để nhấp một ngụm nước và việc ngồi xuống xả hơi là điều xa xỉ.
kilala.vn
21/06/2023
Bài: Ciro
Nguồn: Japantoday
Đăng nhập tài khoản để bình luận