Nghẹn ngào nhận thư của con trai 10 năm sau ngày mất
Liệu cha mẹ và người thân trong gia đình sẽ cảm thấy như thế nào khi nhận được lá thư từ người con trai đã qua đời vì tai nạn đuối nước cách đây 10 năm?
Vào tháng 8 năm nay, ngay trong dịp lễ Obon, vợ chồng ông Hideo Ito, 49 tuổi và bà Hiroko, 46 tuổi, sống ở thành phố Kani, tỉnh Gifu bất ngờ nhận được lá thư từ người con trai cả đã mất vì đuối nước cách đây 10 năm, khi mới chỉ là học sinh tiểu học. Sau khi chia sẻ lá thư lên mạng xã hội Nhật Bản, ông Ito đã nhận được vô số sự đồng cảm từ những bậc cha mẹ cũng rơi vào bi kịch tương tự. Câu chuyện trên đã lấy đi nước mắt của rất nhiều người.
Sự ra đi của cậu con cả Ryusei 10 năm trước
Vào ngày 13/8, trong dịp lễ Obon, một bưu tá đã ghé đến nhà Ito để chuyển phát một lá thư. Sau khi xác nhận địa chỉ chính xác với người đưa thư, ông Ito vô cùng sửng sốt khi nhận ra nét chữ quen thuộc của cậu con trai cả Ryusei trên phần địa chỉ. Sau khi gỡ miếng dán ở phía sau thư, ông nhìn thấy tên con trai mình ghi ở mục người gửi. Ông tự hỏi tại sao lá thư lại được gửi đến vào thời điểm này - 10 năm sau ngày con mất. Ito hồi tưởng lại quá khứ đau buồn, dù thời gian có trôi đi, vết thương lòng dần hoá thành sẹo thì nỗi đau mất con vẫn luôn ở đó.
Vào cái ngày định mệnh ấy, cậu bé Ryusei, lúc này là học sinh tiểu học lớp 5, đang chơi cùng bạn bè tại một khu đất trống ven sông. Tuy nhiên, trong lúc chơi đùa, quả bóng đã rơi xuống sông nên Ryusei bèn đuổi theo nó. Vì không biết bơi nên cậu bé đã không may bị dòng nước cuốn đi tới 20m trước khi được một người đàn ông đi ngang qua cứu lên bờ.
Người đàn ông tốt bụng đã gọi xe cấp cứu, đưa cậu bé đến bệnh viện gần đó. Lúc này, ông Ito đang ở nhà thì bất ngờ nhận được cuộc điện thoại thông báo: “Cậu bé đang trong tình trạng nguy kịch”. Ông vội vã đến bệnh viện, thầm cầu nguyện cho con trai mình sẽ sống sót. Tại đây, ông Ito nghẹn lòng khi thấy Ryusei nằm im bất động, mặt tái nhợt.
Dù đã được sơ cứu tim, sau nhiều nỗ lực của đội ngũ y bác sĩ, Ryusei vẫn vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại. Ryusei còn có 3 người em trai khác. Sau khi biết tin anh trai đột ngột qua đời, cả ba đã khóc nức nở nhưng sau đó vẫn cố gắng cư xử thật vui vẻ để không làm cha mẹ phiền lòng thêm. Còn ông Ito chia sẻ, ở thời điểm đó, ông đã phải tự nhủ với bản thân rằng phải cố gắng kìm lòng mình để đủ sức làm việc và chăm sóc gia đình. Ông bắt đầu cố gắng vượt qua những ký ức đau buồn, tự cổ vũ bản thân thích nghi với cuộc sống mới thiếu vắng đi con trai cả.
Tuy dặn lòng vậy, ông Ito vẫn cảm thấy rất hổ thẹn vì là cha mẹ nhưng đã không thể cứu đứa con trai của mình. Mang trong lòng mặc cảm, ông hầu như không thể nói về Ryusei ngay cả với các thành viên trong gia đình lẫn họ hàng. Do vậy, với những người mới gặp gỡ lần đầu, khi hỏi gia đình ông có bao nhiêu người, Ito sẽ đáp lại rằng ông có ba người con. Ông không nhắc gì đến Ryusei để tránh việc họ sẽ cảm thấy bối rối, bày tỏ sự cảm thông với ông.
Bạn bè của cậu bé Ryusei cũng đã đến thăm gia đình Ito trong nhiều năm liền nhưng rồi những cuộc viếng thăm cũng vơi dần theo thời gian. Ông Ito tâm sự rằng: “Tôi thật sự rất biết ơn vì tụi nhỏ đã đến thăm chúng tôi trong nhiều năm. Và khi bạn bè Ryusei ngừng ghé qua, đây cũng là lần đầu tiên tôi cảm thấy đau buồn khi nhận ra rằng những điều về Ryusei đang phai mờ và dần biến mất khỏi cuộc sống”.
Bức thư đặc biệt của Ryusei
Theo tiết lộ của ông Ito, bức thư được viết bởi Ryusei như một phần của chương trình học tại lớp. Đây là một chiến dịch được phát động bởi tỉnh Gifu, trong đó, học sinh sẽ viết thư gửi đến bản thân vào 10 năm sau để nhắc nhở liệu mình có tham gia vào các nỗ lực bảo vệ môi trường không. Tuy nhiên, bức thư do Ryusei viết lại không hề đề cập gì đến vấn đề môi trường mà lời nhắn gửi rất đơn giản rằng: “Các em trai của mình sẽ ra sao nhỉ?" Đặc biệt, khi quan sát kỹ hơn, có một dòng chữ khác ghi: “Cha mẹ tôi sẽ ra sao sau 10 năm nữa?” được viết nhưng đã bị xoá rồi dòng chữ về các em trai mới được viết chồng lên.
Mẹ của Ryusei, bà Hiroko xúc động giải thích về lý do tại sao Ryusei lại viết về các người em của mình: “Con trai thứ hai của chúng tôi bị mắc chứng chậm phát phát triển và Ryusei thường xuyên chăm sóc em. Đó có thể là lý do vì sao Ryusei lo lắng cho tương lai của em”. Hiện tại, người con trai thứ hai đã lớn khôn và bắt đầu làm việc toàn thời gian, còn đứa con thứ ba và tư lần lượt trở thành học sinh trung học cơ sở năm nhất và học sinh tiểu học lớp 5. Cả hai em còn quá nhỏ khi Ryusei qua đời, vì vậy họ thường xem lại các video cũ trên điện thoại di động để không quên những kỷ niệm về anh trai. Khi bức thư được gửi đến, ba anh em chia sẻ rằng họ cảm giác như anh trai Ryusei “cuối cùng cũng đã trở về nhà” vậy.
Ông Ito nói: “Tôi không thể tưởng tượng nổi sẽ có một bức thư đến sau khi con trai tôi mất 10 năm”. Khi chia sẻ bức thư cùng tấm ảnh ngày nhỏ của 4 người con lên Twitter, ông đã nhận được rất nhiều lời nhắn gửi từ các bậc cha mẹ cũng có con đã mất, những người có trải nghiệm đau xót tương tự. Ban đầu, ông Ito khá bất ngờ khi nhận được nhiều phản hồi như vậy nhưng nhìn lại thì nó hoàn toàn tích cực.
Ito bộc bạch: “Nỗi đau lớn lao khi mất một đứa con không bao giờ có thể chữa lành được. Nhưng khi biết rằng có rất nhiều người gặp bi kịch tương tự vẫn luôn mạnh mẽ, kiên cường để sống, tôi bây giờ có thể cảm thấy phần nào sự bình yên trong tâm hồn”.
Ông cũng cảm thấy như thể Ryusei đã sắp xếp đúng thời điểm để bức thư được gửi đến gia đình. Bởi thư được gửi đến đúng vào dịp lễ Obon, mà theo quan niệm của người Nhật, đây sẽ là thời điểm linh hồn của tổ tiên, người đã khuất trở về thăm người thân của họ ở dương thế.
kilala.vn
15/10/2021
Bài: Rin
Nguồn: asahi
Đăng nhập tài khoản để bình luận