Chứng bệnh - Truyện ngắn Shinichi Hoshi
Anh K ghé vào một căn phòng trên tầng mười một của tòa nhà và gõ cửa.
“Xin mời”
Nghe tiếng trả lời, anh K bước vào trong, sợ sệt cất tiếng hỏi.
“Dạ, cho hỏi đây có bác sĩ phân tích thần kinh không ạ?”
“Vâng là tôi đây. Xin mời anh vào. Trường hợp của anh thế nào xin anh hãy ngồi xuống đây và nói cụ thể xem sao?”
Vị bác sĩ đang ngồi nơi chiếc bàn lớn kê sát cửa sổ thúc giục.
“Thực ra là chuyện về giấc mơ ạ”
“Vậy thì không ổn rồi. Tuy nhiên, giấc mơ cũng có nhiều loại lắm. Thời buổi bây giờ con người ta sử dụng đầu óc quá nhiều nên giấc ngủ không được sâu. Vì thế hay gặp phải những giấc mơ rất khó chịu. Giấc mơ của anh như thế nào?”
“Nói chung là không bình thường chút nào ạ. Vì thấy khó chịu nên tôi cũng đã áp dụng nhiều phương pháp khác nhau. Ngay cả những tín ngưỡng kỳ quái tôi cũng thử qua nữa. Nhưng tất cả đều vô hiệu ạ. Đó là lý do tôi tìm đến để xem bác sĩ có giúp được gì không chứ tôi chưa thấy giấc mơ nào đáng ghét như vậy cả”
“Nhưng giấc mơ của anh là về cái gì chứ? Thấy quái vật hay mơ gặp mỹ nhân chuẩn bị nói chuyện thì bị nàng ta biến mất? Hay mơ thấy chiến tranh hạt nhân? Giấc mơ thì có nhiều dạng lắm nhưng đều có một nguyên nhân nào đó liên quan. Nếu tìm ra được điều đó thì đại khái có thể chữa lành. Bơi vậy xin anh đừng ngại ngần mà hãy nói ra thử xem sao”
Anh K cuối cùng cũng bắt đầu nói.
“Khi đi ngủ ngay lập tức tôi mơ thấy mình thức dậy, thay đồ đi làm rồi ăn sáng…”
“Ra là vậy, khi ấy chắc có cái gì xuất hiện nhỉ?”
“Không ạ, nếu như thế thì còn tốt. Đằng này không có gì xuất hiện cả. Tôi mang cặp và đi đến công ty làm việc”
“Sau đó thì sao?”
Bác sĩ thúc giục tiếp.
“Tôi lao đầu vào làm việc, xong rồi thì đi về nhà. Cuối cùng thì lên giường đi ngủ. Khi đó giấc mơ kết thúc, tôi mở mắt thức dậy”
“Ra là vậy, kỳ quái thiệt nhỉ”
Vị bác sĩ khoanh tay trước ngực, cúi đầu trầm tư.
“Xin bác sĩ hãy làm gì đó giúp tôi. Làm việc cả ngày trời đã chán chường không chịu nổi rồi vậy mà trong mơ còn phải lặp lại nữa. Tôi không thể nào chịu nổi. Nếu cứ như thế này thì cuộc đời tôi sẽ trở nên tuyệt vọng mất thôi”
“Đúng vậy nhỉ”
Bác sĩ nói vậy rồi bắt đầu lục tìm những sách y khoa. Tuy nhiên dường như ông không thể tìm ra chứng bệnh nào tương đồng như vậy cả. Anh K cất tiếng hỏi với giọng lo lắng.
“Sao rồi bác sĩ?”
“Ừm, đây có vẻ là một chứng bệnh khó đây. Không thấy quyển sách nào ghi chép lại hết. Thật là đáng tiếc quá…”
Anh K thở dài với vẻ chán nản. Gục đầu một lúc lâu sau rồi anh đứng dậy.
“Quả thật là không được rồi nhỉ. Nếu vậy thì chỉ còn một con đường duy nhất mà thôi”
“Anh thử nói xem sao nào?”
Không để tâm đến sự nghi ngờ của vị bác sĩ, anh K bước lại gần cửa sổ. Và từ cánh cửa sổ mở toang, anh gieo mình xuống đất.
Đã lâu lắm rồi Anh K mới đón chào một buổi sáng mát mẻ đến thế. Anh vui sướng reo lên.
“Trời ơi, sao mình không nhận ra phương pháp này sớm hơn nhỉ?”
Anh K đã thành công trong việc tiêu diệt mình trong giấc mơ, và từ tối hôm đó trở đi, anh không bao giờ thấy lại giấc mơ đáng ghét đó thêm một lần nào nữa.
Hoàng Long dịch từ nguyên tác Nhật ngữ/ kilala.vn
10/03/2016
Hoàng Long dịch từ nguyên tác Nhật ngữ
Minh họa: PIXTA
Đăng nhập tài khoản để bình luận