Mingei - vẻ đẹp của đồ thủ công dân gian Nhật Bản
Có bao giờ bạn tự hỏi, nghệ thuật là gì? Phải chăng nghệ thuật là những tác phẩm do những nghệ sĩ nổi danh làm ra? Hay đó còn là thứ mà những con người bình thường đã sáng tạo ra một cách tự nhiên trong suốt chiều dài lịch sử? Đó chính là câu hỏi cốt lõi của phong trào Mingei vào đầu thế kỷ 20 - tập trung vào vẻ đẹp bị bỏ quên của tác phẩm do những người thợ thủ công vô danh làm ra - những vật dụng mang tính thực tiễn, gắn liền với đời sống thường nhật.
Mingei là gì?
Mingei (民藝 - DÂN NGHỆ) là triết lý nghệ thuật tôn vinh vẻ đẹp của những món đồ thủ công truyền thống do những nghệ nhân vô danh - những người bình thường làm ra, thay vì các tác phẩm nghệ thuật tinh xảo từ những nghệ sĩ nổi tiếng.
Kể từ khi ra đời, phong trào Mingei đã thách thức định nghĩa của xã hội thời bấy giờ về “nghệ thuật”, vốn được cho là dành riêng cho giới nghệ sĩ, tách biệt với những sản phẩm của các thợ thủ công thông thường. Triết lý nghệ thuật của Mingei thì ngược lại, nó tìm kiếm vẻ đẹp từ những món đồ thủ công được sản xuất cho đời sống hằng ngày, vốn được cho là giản dị, tầm thường.
Bối cảnh ra đời của phong trào nghệ thuật Mingei
Những ý tưởng đầu tiên của phong trào Mingei hình thành vào đầu thập niên 20, do triết gia Yanagi Soetsu (1889-1961) khởi xướng.
Trong thời kỳ Duy Tân Minh Trị, Nhật Bản đã thực hiện những bước đổi mới cả về kinh tế, văn hóa lẫn chính trị, xã hội. Trước quá trình công nghiệp hóa nhanh chóng lúc ấy, những món đồ thủ công của các nghệ nhân Nhật Bản dần bị thay thế bằng hàng hóa được sản xuất công nghiệp.
Với mong muốn bảo tồn những di sản văn hóa và lịch sử của ngành thủ công trong nước, Yanagi cùng với hai nghệ nhân gốm nổi tiếng là Hamada Shoji và Kawai Kanjiro, đã đặt ra nền móng cho phong trào nghệ thuật Mingei, viết tắt của “minshuteki kogei” (民衆的工藝) - đồ thủ công của đại chúng.

Ba người đã thành lập Hiệp hội Thủ công dân gian Nhật Bản - Nihon Mingei Kyokai để ủng hộ việc sử dụng và sản xuất hàng thủ công nội địa. Năm 1936, họ thành lập Bảo tàng Thủ công Dân gian Nhật Bản tại Tokyo nhằm lan tỏa và gìn giữ tinh thần của nghệ thuật truyền thống này, đồng thời xuất bản tạp chí Mingei không lâu sau đó.
Triết lý nghệ thuật của phong trào Mingei
Triết lý của Mingei lấy tính thủ công làm cốt lõi, nghĩa là những món đồ phải được làm bằng tay với số lượng lớn và phải có giá thành rẻ. Không giống như những món đồ xa xỉ cầu kỳ, chính sự giản dị và phổ thông mới làm nên sức hấp dẫn của đồ thủ công dân gian. Những món đồ quá đắt đỏ hay phức tạp sẽ không còn là thứ dành cho đại chúng, đi ngược lại tinh thần của phong trào Mingei.

Yanagi cũng cho rằng vẻ đẹp của các đồ vật này không chỉ nằm ở vẻ ngoài mà còn ở tính thực tiễn của nó. Trải qua quá trình sử dụng, bản thân món đồ cũng tự thân phát triển những giá trị thẩm mỹ cho riêng mình. Vì vậy, thiết kế của đồ thủ công Mingei thường đơn giản, có tính ứng dụng cao và được phát triển theo thời gian để phù hợp với nhu cầu thực tế của người dùng.
Bên cạnh đó, mỗi món đồ Mingei đều phải mang dấu ấn văn hóa của địa phương, vượt lên giá trị thẩm mỹ đơn thuần, phản ánh được đặc trưng của vùng đất và tinh thần của người làm ra.

Trước đây, truyền thống Mingei đề cao sự vô danh, nghĩa là các nghệ nhân chỉ đơn thuần làm ra những món đồ hữu ích cho người dùng mà không mong cầu được vinh danh. Tuy nhiên, quan niệm này đang dần thay đổi.
Ngày nay, nhiều người cho rằng việc ghi nhận và tôn vinh các nghệ nhân đang gìn giữ những di sản truyền thống là điều nên làm, thể hiện qua chính sách phong tặng danh hiệu “Bảo vật Quốc gia sống” (Ningen Kokuhou - 人間国宝) của chính phủ Nhật Bản với những nghệ nhân giữ vai trò quan trọng trong việc gìn giữ và phát huy các nghệ thuật truyền thống.
"Tôi tin rằng, tuy trình độ văn hóa của một quốc gia có thể được phản ánh qua các tác phẩm mỹ thuật, nhưng điều quan trọng không kém là chúng ta cũng cần được chiêm ngưỡng và cảm nhận những minh chứng cho đời sống văn hóa của đại đa số người dân, thứ mà chúng ta gọi là nghệ thuật dân gian. Mỹ thuật là do số ít tạo ra cho số ít, còn nghệ thuật dân gian, do số đông làm ra cho số đông, mới là thước đo chân thực. Chất lượng cuộc sống của toàn thể người dân trong một quốc gia được thể hiện rõ nhất qua các sản phẩm thủ công dân gian truyền thống.” - Trích Người Thợ thủ công Vô danh, Yanagi Soetsu, NXB Kodansha International, New York, 1989.
Địa điểm trưng bày đồ thủ công Mingei
Nihon Mingeikan - Tokyo

Bảo tàng Thủ công Dân gian Nhật Bản (Nihon Mingeikan) tại Tokyo được thành lập vào năm 1936. Bảo tàng hiện trưng bày hơn 17.000 hiện vật từ gốm, sơn mài, gỗ, kim loại đến tranh, điêu khắc và dệt may, do Yanagi và gia đình sưu tầm.
- Địa chỉ: 4 Chome-3-33 Komaba, Thành phố Meguro, Tokyo
- Trang web: https://mingeikan.or.jp/?lang=en
Tottori Mingei Bijutsukan - Tottori

Bảo tàng Thủ công Mỹ nghệ Dân gian Tottori (Tottori Mingei Bijutsukan) mở cửa năm 1949, do bác sĩ Yoshida Shoya thành lập để bảo tồn văn hóa thủ công địa phương. Bên cạnh bảo tàng là cửa hàng Tottori Takumi Kogei, cửa hàng đồ thủ công nghệ thuật dân gian đầu tiên của Nhật, chuyên bán các sản phẩm thủ công từ khắp Nhật Bản, đặc biệt là từ lò gốm địa phương tỉnh Tottori.
- Địa chỉ: 651 Sakaemachi, tỉnh Tottori
Osaka Nippon Mingeikan - Osaka

Thành lập năm 1970, Bảo tàng Thủ công Dân gian Nhật Bản Osaka (Osaka Nippon Mingeikan) nằm trong khu văn hoá của Công viên kỷ niệm Triển lãm Thế giới Osaka '70.
Giám đốc đầu tiên của bảo tàng là Shoji Hamada, một trong ba người dẫn đầu phong trào Mingei. Là một phần của Nhà triển lãm Nhật Bản tại Expo '70, mục đích của bảo tàng là giới thiệu vẻ đẹp của Mingei đến thế giới, với chủ đề chính là "vẻ đẹp trong cuộc sống hàng ngày".
- Địa chỉ: 10-5, Senri-bampaku-koen, thành phố Suita, tỉnh Osaka
- Trang web: https://www.mingeikan-osaka.or.jp/en/info/
kilala.vn
Đăng nhập tài khoản để bình luận