Daisuke Mori: Tháng ngày ở Việt Nam là cả "kho báu"
Lần đầu đến Thành phố Hồ Chí Minh làm tình nguyện viên cho một sự kiện, tôi may mắn gặp gỡ hai bạn trẻ Việt với tinh thần khởi nghiệp mãnh liệt. 6 năm trôi qua, giờ đây họ đều là những người thành đạt: một người đã làm chủ doanh nghiệp ở Biên Hòa, một người đang giảng dạy tiếng Anh ở một trường Đại học tại Hồng Kông. Chính sự nỗ lực và quyết tâm của họ càng lúc càng thôi thúc tôi muốn hiểu và yêu Việt Nam nhiều hơn nữa.
Sau đó, tôi có nửa năm du học tại Thành phố Hồ Chí Minh, một năm thực tập tại Đà Nẵng. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ khi tôi tự mình đi “phượt” khắp nơi ở Bắc Bộ. Tôi vẫn nhớ lần đi Lai Châu, khi giới thiệu với các chú người bản xứ rằng “Tên tiếng Việt của con là Lâm Đại Hiệp”, mọi người vui vẻ mời tôi uống thử rượu táo mèo. Vừa được rong ruổi qua những cung đường quê bằng xe máy, vừa được nói tiếng Việt và thử uống rượu táo mèo đặc sản là những trải nghiệm chẳng thể nào quên.
Nếu nói về điều khiến tôi “phải lòng” Việt Nam, đó chính là tình cảm sâu đậm giữa gia đình và bạn bè, là tư duy rộng mở đầy phóng khoáng và con người thì năng nổ, nhiệt huyết. Hơn tất cả, tôi cảm nhận được sự trẻ trung và gần gũi của người trẻ Việt, thật thú vị và hào hứng khi được ở cùng những người như thế. Cùng bạn bè, đồng nghiệp đi qua những tháng ngày dẫu là vui cười hạnh phúc hay tranh cãi đến rơi nước mắt, tôi mới nhận ra đó là cả “kho báu” thời tuổi trẻ.
Tương lai, tôi muốn cống hiến bằng một công việc thật thú vị có thể dùng tốt cả tiếng Anh và tiếng Việt. Hẹn Việt Nam một ngày không xa, tôi sẽ đến và lại yêu như những thuở ban đầu!
kilala.vn
28/06/2019
Bài & Ảnh: Daisuke Mori
Đăng nhập tài khoản để bình luận